Blog

THOÁT #01: Lê Ánh Từng Bị Giữ Lại Bởi Điều Gì?

Thoát 1
Thoát

THOÁT #01: Lê Ánh Từng Bị Giữ Lại Bởi Điều Gì?

Không phải là cánh cửa khóa, mà là ánh mắt chờ đợi. Không phải là sợi xích, mà là vai diễn “người ổn”.

Không phải ai cũng bị giam giữ bằng bốn bức tường.
Có người, như Lê Ánh, bị giữ lại bằng những thứ… rất tử tế.

Bằng ánh mắt của mẹ:

“Con cứ làm công việc đó, ổn định là được rồi.”

Bằng những lời khuyên tưởng như đầy yêu thương:

“Người ta bao nhiêu tuổi rồi còn chưa dám nghỉ. Sao mày cứ liều vậy?”
“Thôi đừng làm nữa, đừng thử nữa, đừng khác nữa…”

Bằng vai diễn “người ổn” mà Lê Ánh đã mang quá lâu:

  • Lúc nào cũng tỏ ra mạnh mẽ
  • Lúc nào cũng “không sao đâu”
  • Lúc nào cũng gồng lên để mọi người yên tâm

Nhưng bên trong, là một con người khác.
Một người mỏi.
Một người cạn.
Một người muốn thở.

Lê Ánh từng không dám dừng lại,
vì sợ sẽ khiến ai đó thất vọng.
Không dám nói ra sự thật trong lòng,
vì sợ làm rối bầu không khí vốn đang “yên ổn”.

📌 Điều Giữ Lê Ánh Lại Không Phải Là Xiềng Xích

Mà là sự biết ơn trộn lẫn với tội lỗi.
Biết ơn vì được nuôi nấng, vì không bị ép buộc.
Nhưng tội lỗi – vì muốn sống khác đi.

Tỉnh thức đầu tiên không phải là phá bỏ.
Mà là nhìn thẳng vào thứ đang giữ mình lại – và gọi tên nó.

Không phải ai cũng bị cấm đoán.
Nhưng rất nhiều người đang bị giữ lại
bởi chính điều họ nghĩ là “tình thương”.

Nếu bạn đang ở một nơi không hề có cửa khóa,
nhưng vẫn không thể bước đi…
có thể bạn không cần bứt phá.
Chỉ cần dám thừa nhận: mình đã bị giữ lại quá lâu.

🎯 Nếu bạn cũng đang bị giữ lại bởi ánh mắt của ai đó, bởi nỗi sợ làm ai buồn, hay bởi vai diễn “người ổn”…

Hãy thử comment “Tôi muốn bước ra”
Hoặc inbox cho Lê Ánh – không để được tư vấn, mà để được nhìn lại chính mình – một cách không phán xét.

Để lại suy nghĩ của bạn ở đây

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *